Bóng dáng xưa nay hiện về
kí ức đó không trọn vẹn
chàng xả thân vì ta, độ qua một kiếp
quên mất mây tan mây hợp
khi biệt ly là nghiệt duyên
chuyện xưa sao lỡ dở, trời xanh chia đôi ngả
cắt chẳng đứt sợi tình nhớ nhung.
năm tháng đổi thay, trăng sáng không dời
có đâu hay duyên tình cạn sâu.
gom cả chân trời, vào đôi mắt của người
tiếng nỉ non, tiếng kêu thán
như tiếng đàn không dừng, động cả sắc thu
quên người buồn tựa lan can
tiếng ai oán, tiếng trong mong
mong rằng người trở về
được kề bên nhau đến khi, nhuộm trắng mái đầu xanh
tiếng gió chiều không mệt mỏi
đêm cùng rượu sao chưa say
thả một đóa phù đăng, soi bóng hình mất
gạt bỏ bao phiến rêu xanh
thư tín xem được bao nhiêu quyển
lỡ qua bao tháng năm, tuổi xâu đâu còn
chẳng xóa hết nỗi buồn vô nghĩa
k
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát