The Day You Went Away - M2M Well I wonder could it be When I was dreaming 'bout you baby you were dreaming of me Call me crazy call me blind To still be suffering is stupid after all of this time Did I lose my love to someone better And does she love you like I do I do you know I really really do Well hey so much I need to say Been lonely since the day The day you went away So sad but true For me there's only you Been lonely since the day The day you went away Oh whoa .... yeah... oh...ooh... I remember date and time September twenty-second Sunday twenty-five after nine In the doorway with your case No longer shouting at each other There were tears on our faces And we were letting go of something special Something we'll never have again I know, I guess I really really know Well hey so much I need to say Been lonely since the day The day you went away So sad but true For me there's only you Been crying since the day The day you went away The day you went away The day you went away Oh whoa .... yeah oh Did I lose my love to someone better And does she love you like I do I do you know I really really do Well hey so much I need to say Been lonely since the day The day you went away So sad but true For me there's only you Been crying since the day The day you went away Why do we never know what we've got till it's gone How could I carry on The day you went away Cause I've been missing you so much I had to say Been crying since the day The day you went away The day you went away The day you went away oh whoa .. yeah oh | Em tự hỏi mình rằng có thể không, khi em mơ về anh liệu anh cũng như vậy... Em thật điên cuồng và mù quáng để mãi mãi nhận lấy sự đau khổ ngốc nghếch trong ngần ấy thời gian... Anh à, phải chăng em đã đánh mất tình yêu cho một ai khác tốt hơn mình... Và liệu rằng cô ấy có yêu anh hơn chính em Anh hiểu, em đã thật sự yêu anh, yêu anh chân thành... Anh à, em phải nói với anh nhiều lắm... Em mang mãi một nỗi cô đơn chất chứa từ ngày anh rời xa.... Thật phũ phàng nhưng cũng đúng thôi, trái tim em chỉ riêng mình anh... Em đã mãi cô đơn lạc lõng, mãi như vậy từ ngày anh rời xa... Em nhớ rõ lắm chứ, hôm ấy Chủ nhật ngày 22 tháng Chín 9h25p, Anh đứng ở ngưỡng cửa với vali của mình.... Không một lời nói nào được thốt ra ... chỉ có nước mắt chan hòa trên khuôn mặt hai chúng ta... Và thế đấy, chúng ta mất đi điều j đó thật đặc biệt, thật thiêng liêng... Và rồi, chúng ta sẽ chẳng bao giờ có thể có được lần nào nữa... Em biết, em thật sự hiểu anh à... Anh à, em phải nói với anh nhiều lắm... Đã mãi cô đơn lạc lõng từ ngày anh ra đi... Thật phũ phàng khi trái tim em chỉ mỗi anh... Đã mãi khóc từ ngày anh rời xa... Ngày anh rời xa... Ngày anh ra đi... Đi mất... Mãi mãi... Anh à, phải chăng em đã đánh mất tình yêu cho một ai khác tốt hơn mình... Và liệu rằng cô ấy có yêu anh hơn chính em Anh hiểu, em đã thật sự yêu anh, yêu anh chân thành... Anh à, em phải nói với anh nhiều lắm... Em mang mãi một nỗi cô đơn chất chứa từ ngày anh rời xa.... Thật phũ phàng nhưng cũng đúng thôi, trái tim em chỉ riêng mình anh... Em đã mãi cô đơn lạc lõng, mãi như vậy từ ngày anh rời xa... Tại sao vậy anh, tại sao ta không trân trọng những j mà ta có cho đến khi chúng ta mất đi... Làm sao để em có thể tiếp tục cuộc sống thiếu anh... Nhớ anh thật nhiều, thật da diết... Để có thể thốt lên được rằng... Em đã mãi lạc lõng cô đơn từ ngày ấy... Ngày anh ra đi... Ngày anh rời xa... Xa mãi... |